Quan Điểm, Bản tin 55, Suma Ching Hai giảng cho các thường trú tại Tây Hồ, Formosa Ngày 6 tháng 1, 1996 (Nguyên văn tiếng Trung Hoa) Ngày xưa có một người ở trong một trung tâm tu hành, anh rất lười làm việc cho rằng mỗi ngày phải tọa thiền 24 tiếng không ngừng cầu nguyện Thượng Đế mới đúng và anh không chịu làm việc thế tục. Đào đất, trồng cây, nấu cơm, những công việc đó quá phàm phu, không nên làm! Người tu hành phải ra vẻ thần thánh, cao nhã. Cho nên anh đã bỏ đi đến sa mạc mỗi ngày tọa thiền. Một tuần lễ sau anh đã bỏ về, vì đói quá! Về gõ cửa. Lúc đó vào ban đêm. Sư trưởng không mở cửa, hỏi ai đó? Người đó nói tôi là chuẩn sư gì đó, sư trưởng tức thì nói: “Ô! Chuẩn sư gì đó không còn nữa! Ông đã thành Bồ Tát hoặc thiên thần, ông không còn tồn tại trên thế giới này nữa!” Sau đó sư trưởng khóa cửa đi ngủ, để mặc chuẩn sư gì gì ngồi suốt đêm bên ngoài cầu thang. Lúc đó nhằm vào mùa đông, anh vừa đói vừa lạnh. Sư trưởng sáng sớm mở cửa lại trông thấy anh. Chuẩn sư gì gì đó nhận lỗi, sư trưởng mới nói: “Khi anh vẫn còn sống trên thế giới này, vẫn còn thân xác này, là phải làm việc mưu sinh.” Anh ta đã hiểu. Chúng ta chưa phải là thiên thần mà! Dĩ nhiên lên núi Hy Mà Lập Son ăn không khí, uống nước đá cũng được (mọi người cười), một hai ngày sau sẽ biến thành băng tuyết (Mọi người cười), không có chuyện gì làm rất đơn giản. Tuy nhiên chúng ta đã chọn tu hành trong cõi hồng trần này, thì chúng ta phải cố gắng dụng công trong mọi Phương diện.
0 Comments
Leave a Reply. |
Archives
January 2023
Categories |