BMD 431 Lúc xa xưa Ngài là một con Sư Tử, một con sư tử rất trọng đạo. Ngài làm sư tử trong một quốc thổ, trong một quốc gia có một vị quốc vương. Ông ta rất nhân từ, nhân dân rất yêu mến ông. Quốc gia cũng rất thái bình, an lạc. Ở quốc thổ đó, có một ngọn núi gọi là Dương Minh Sơn. Ngọn núi này có 500 vị Phật Viên Giác tu hành ở đó, còn có rất nhiều thần tiên ẩn ẩn hiện hiện, ở đây cùng nhau học đạo. Chung quanh cũng có rất nhiều thú vật thường tới đó nghe các vị tu hành giảng kinh, còn làm bạn với họ nữa. Số thú vật này rất lương thiện, bao gồm cả con sự tử đó. Còn có cả chuột và hổ. Chúng thường hái hoa quả cúng dường những người tu hành. Trong đám loài vật đó có một con sư tử chúa. Nên nó rất đẹp, toàn thân đều là lông màu hoàng kim óng ánh. Đó là một con sư tử hiếm có, sức mạnh bất khả tư nghị, rất dũng mãnh. Một mình có thể chống chọi với một trăm con thú khác hợp lại. Cho nên đôi khi nó gầm lên, bất cứ con vật nào khác đều run rẩy. Có một ngày con sư tử này ở trên núi chơi và kiếm ăn. Nó nhìn thấy một vị Sa Môn. Sa-Môn là những người xuất gia. Nên con sư tử đó rất mừng rỡ vui vẻ, nó thường chạy theo sau vị Sa Môn ấy. Thường khi lúc đó nó hoàn toàn quên đi mình là con sư tử. Nó coi vị Sa Môn đó như bạn, làm đồ đệ của người này, tới đó nghe kinh bái Phật, tọa thiền. Rồi một ngày, có một người thợ săn đi qua đó, thấy con sư tử rất ngoan ngồi kế bên vị Sa Môn. Người nầy thấy con sư tử kia đẹp một cách lạ thường. Lông nó vâng óng ánh, mắt sáng ngời tư thế của nó rất oai nghi, đẹp một cách bất khả tư nghị. Từ trước đến nay ông chưa từng nhìn thấy con sư tử nào đẹp như vậy. Người thợ săn rất ưa thích, ông tự nói: Cha! Nếu ta bắt được nó nhất định sẽ bán được rất nhiều tiền. Lòng tham nảy ra rồi. Ông muốn bắt con sư tử này để biếu và nhốt trong vườn thú của một vị quốc vương. Nên ông nghĩ cách rồi quan sát ông thấy con sư tử thường theo vị Sa-Môn xuất gia kia rất ngoan ngoãn nên ông giả dạng làm một vị Sa Môn mặc quần áo giống như vậy, đầu cạo nhẵn , đeo một chuỗi hạt ở cổ một chuỗi hạt ở tay này, rồi đeo tượng Phật. Ông cho rằng như vậy là có thể lừa dối con sư tử kia. Ông nghĩ xong là về nhà làm liền. Rồi mua một bộ quần áo xuất gia. Sau đó ông tới quanh vùng chỗ ở của con sư tử, khoanh chân tọa thiền. Ông ta vừa toa thiền vừa liếc ngang liếc dọc. Ông ngồi đó chỉ chờ con sư tử đến thôi. Quả nhiên một lát sau con sư tử đã đến. Con sư tử kia đến bên cạnh người này và vui vẻ vẫy đuôi nằm kế đó tọa thiền. Sau khi thấy con sư tử nhập định rồi, người thợ săn mới lấy một mũi tên bắn vào nó. Con sư tử bị trúng tên, gầm thét dữ dội; nó rất đau đớn, nhưng lực lượng vẫn còn rất mạnh. Nó chưa chết ngay. Nên còn muốn giết người thợ săn. Tuy muốn vậy, nhưng sau đó nghĩ lại vì người thợ săn mặc áo tu hành nên nó do dự. Nó tự nghĩ không nên làm như vậy. Cho nên đã mấy lần muốn bắt ông kia rồi nó cũng tự mình nén lại. Rồi sau một lúc vì chất độc đã thấm vào toàn thân nên nó chết. Sau khi con sư tử chết đi thì bầu trời trở nên u ám, mưa bão giông tố nổi lên, cả thế gian đều đảo lộn. Bởi vì đạo tâm của con sư tử khiến đất trời cảm động. Người thợ săn kia thấy con sư tử chắc chắn đã chết rồi nên mang về dâng lên vị quốc vương. Nhà vua nhận rồi rất mừng rỡ, cả ngày ngắm nghía con sư tử. Thấy nó vừa đẹp lại vừa to lớn như vậy. Tự hỏi tại sao chỉ một mũi tên không thôi lại có thể bắn trúng nó một cách dễ dàng như vậy. Ông bèn hỏi người thợ săn làm thế nào mà bắt được con sư tử này? Người thợ săn kia tâu với vua mọi sự việc ông dùng áo cà sa để lừa con sư tử. Sau khi nhà vua nghe chuyện con sư tử kia vì bộ áo cà sa mà vong mạng đã vậy nó còn không lấy oán báo oán nên nhà vua cảm thấy trong lòng thật đau xót và buồn bã. Nhà vua khai ngộ vì tâm đạo của con sư tử. Vua nói với văn võ bá quan: Nếu bây giờ ta đem mười lạng vàng và tiền tài để trọng thưởng người thợ săn đó là biểu thị ta đã đồng ý sự bạo lực. Nên sau đó vua cho gọi bộ hạ đem người thợ săn kia ra xử chém. Vì vua muốn làm gương cho nhân dân biết là không nên làm những việc tàn bạo như vậy mà tổn thương đến chúng sanh lương thiện. Rồi vua đem con sư tử nầy đi mai táng trọng thế như một vị hoàng thân. Ngài ra lệnh xây một ngôi mộ thật đẹp viết lên đó là Sư tử hoàng kim vì đạo mà chết oan. Con sư tử đó là ai vậy? Là tiền thân của Phật Thích Ca. Câu chuyện nầy muốn nói rằng Phật muốn dạy chúng ta làm những điều tốt. Đừng vì ham muốn thỏa mãn dục vọng của mình rồi tốn hại tới những chúng sinh khác.
0 Comments
Tiền thân Phật Thích Ca 0429 Tiền Kiếp Phật Thích Ca-21-27MAY1994 Taipei, Formosa Ngày xưa thật là xưa, có một con khỉ rất khỏe mạnh, thông minh không kém gì con người, vã lại nó rất từ tâm, chỉ sống trong rừng sâu, hàng ngày ăn trái cây, khát thì uống nước suối, không lo nghĩ, vui chơi qua ngày. Nó thương đồng loại của nó khi gặp hoạn nạn hoac bệnh tật. Nó chăm sóc rất nhiệt tình. Nên những con khỉ khác rất kính trọng nó như chúa tễ của loài khỉ. Có một ngày cơn khỉ nầy ngồi trên cây nghe thấy có tiếng người la rất lớn, rất đau khổ, con khỉ bèn chạy nhanh tới. Lúc tới nơi nó nhìn thấy một người bị rơi xuống một hang động rất sâu và không sao leo lên được. Ở dưới đó vừa đói vừa khát vừa mệt gần chết. Nó bèn thả dây xuống kéo người kia lên, rồi đưa ông tới một nơi rất an toàn để nghĩ ngơi. Sau khi được cứu lên, cả hai đều mệt lả, cùng lăn ra đó ngủ thiếp đi. Đột nhiên người kia tỉnh dậy, cảm thấy khỏe khoắn chút ít. Ông cảm thấy đói bụng, nhưng lại không có gì để ăn. Tốt nhất là giết con khỉ này để lấy thịt ăn, trước tiên là cứu được mạng mình. Ông nghĩ vậy, bèn lấy một cục đá to, nện lên đầu con khỉ. Máu chảy lai láng. Con khỉ tỉnh dậy, thấy người kia vẫn tiếp tục đánh nó. Nó biết là người nầy muốn hại nó nên rất sợ. Bèn nhảy thoát lên cây rồi nhìn xuống. Vừa đau vừa mệt lại cảm thấy chua sót vì thấy rằng người mình cứu đã không làm điều ân nghĩa mà lại còn làm điều hung ác, tàn bạo như vậy. Nó cảm thấy thương xót người này mà không cảm thấy tức giận, cũng không thủ hằn chi. Con khỉ đó là ai vậy? Là Thích Ca Mâu Ni Phật. Người gặp nạn đó được con khỉ cứu mạng rồi lại quay trở lại hại nó, là ai vậy? Đó là Đề Bà Đạt Đa. Câu chuyện này cho chúng ta hay có lúc con người chưa chắc đã hay hơn loài vật. Tiền kiếp Phật Thích Ca Ngày xưa thật xưa có một lần Phật Thích Ca làm một ông vua tại một xứ nào đó. Ông vua này rất nhân đức với dân chúng. Cho nên vị Thiên Đế mới sợ là sau khi ông chết ông vua sẽ chiếm ngôi vị của ông trên Thiên Đàng. Ông bèn sai 2 tướng nhà trời. Một vị giả làm con chim bồ câu nhỏ bị cắn trẩy trua chảy máu bay tới để xin nhờ ông vua che chở cho vì con ó sắp bay tới nơi để ăn thịt nó. Còn một vị biến hóa thành một con ó bay tới chỗ ông vua. Theo kế hoạch như vậy, con chim bồ câu bay tới chỗ ông vua và xin nhà vua che chở cho vì con ó sắp ăn thịt nó. Ông vua nói: “Được rồi ta sẽ hết lòng che chở cho. Thì khi con ó bay đến nó đòi nhà vua phải trả con chim bồ câu cho nó vì đó là phần ăn của nó ngày hôm nay.” Ông vua nói: “Ta sẽ che chở cho con chim bồ câu tới cùng nếu mi cần thức ăn khác thì ta sẽ cho.” Nhưng nó quyết định không chịu và đòi hỏi nếu nhà vua muốn cho con chim nhỏ khỏi chết thì nhà vua phải tự lóc thịt của mình thế vào đó nó mới chịu. Nhà vua đồng ý. Nhưng vị thần biến ra làm cho con chim nhỏ rất nặng. Nhà vua lóc rất nhiều thịt mà cũng vẫn chưa đủ cân bằng. Ông đã kiệt sức rồi. Nhưng tâm ông vẫn hoan hỷ không hối hận về việc làm này. Từ trên Thiên Đàng vị Thiên Đế thấy vậy cảm động quá nên mới bay xuống hóa phép cho nhà vua phục hồi sức khỏe như cũ và hỏi nhà vua. Sau ông lại làm như vậy ông có muốn làm Thiên Đế trên trời không? Nhà vua trả lời là không. VỊ Thiên Đế hỏi nữa, hay là ông muốn làm Thiên Đế cấp 2. Nhà vua cũng trả lời không. Vị Thiên Đế hỏi vậy ông có muốn làm Phạm Thiên không. Vị vua cũng trả lời không. Vị Thiên Đế mới hỏi vậy sau cùng là y muốn của ông vua như thế nào. Nhà vua mới nói là chỉ muốn độ cho nhân gian bớt khổ thôi. Lúc đó Vị Thiên Đế mới mừng rỡ, an tâm mà bay về cõi trời. 0429 Tiền Kiếp Phật Thích Ca-21-27MAY1994 Taipei, Formosa Ở trong chùa của Phật giáo có rất nhiều tượng của các vị A La Hán. Nét mặt của họ rất là khủng khiếp! Câu chuyện này cho biết nguyên nhân họ từ đâu ra? Ngày xưa, thật xưa, có một người rất giàu có nuôi một con ngựa. Con ngựa đó rất tốt và cũng rất lương thiện. Người phú ông nầy chăm sóc con ngựa rất chu đáo còn hơn là chăm sóc con người, bởi ông là người hiền lành. Đột nhiên có một hôm con ngựa nầy ghé vào tai ông nói tiếng người. Nó nói với phú ông rằng: “Ngày mai có cướp tới nhà ông, họ rất hung ác. Nhưng có một cách để cứu ông, ông đừng sợ! Bây giờ ông phải chuẩn bị 18 phần thức ăn. Đêm nay bọn cướp đã tập hợp ở một chỗ nào đó, ông tới đó mời họ về nhà ăn cơm là xong chuyện thôi.” Viên phú ông sau khi nghe con ngựa nói, trong tâm bán tin bán nghi, nhưng vẫn chuẩn bị như lời dặn của con ngựa. Ông rất hồi hộp, chờ tối đến ông mới tới tìm 18 tên cướp. Quả nhiên ông tìm thấy họ và ông bèn mời họ về nhà dự tiệc. Lúc đó 18 tên cướp rất ngạc nhiên, tên tướng cướp bèn hỏi ông: “Sao ông biết là bọn tôi gồm 18 người nên đã quay sẵn 18 con heo? Và 18 phần quà!” Phú ông bèn đem sự thật ra kể cho mấy tên cướp nghe, là nhờ có nuôi một con ngựa rất linh nó cho tôi biết điều nầy việc kia, vì vậy tôi mới biết được. Tên tướng cướp không tin, bèn chạy tới chuồng ngựa hỏi con ngựa rằng: “Có thật là như vậy không?” Con ngựa trả lời: “Đúng vây.” Tên cướp lại hỏi tiếp: “Sao ngựa lại tốt và trung thành với phú ông vậy?” Con ngựa nói: “Đó là quan hệ nhân quả. Kiếp trước tôi nợ phú ông rất nhiều tiền, tôi không có tiền trả cho ông ta nên kiếp này trở lại làm ngựa để thanh toán món nợ cho ông. Nhưng không ngờ ông đối với tôi rất tốt, chăm sóc tôi thật chu đáo nên nợ cũ chưa trả xong, nợ mới lại mắc vào, cho nên tôi không còn cách nào hơn là liều mình tiết lộ thiên cơ, với hy vọng báo đáp ân nghĩa lúc trước và hảo ý bây giờ cho ông. Mong rằng lần sau tái sanh có thể làm người.” Tên cướp nghe xong như vậy giật mình sợ hãi và nhớ lại những tội ác của mình: cướp của, đánh đập, giết người v.v… Ông ta bắt đầu hối hận, bèn tập hợp bộ hạ lại và nói: “Từ bây giờ trở đi chúng ta không đi ăn cướp nửa. Tốt nhất là chúng ta xuất gia tu hành. Các vị đó đã tìm Phật Thích Ca xin thọ Tâm Ấn, thọ ngũ giới, rồi xuống tóc xuất gia. Sau đó họ đắc quả A La Hán nên trong số các vị A La Hắn có 18 vị mặt mày rất dữ dằn là như vậy. Câu chuyện cho chúng ta biết dù trước kia chúng ta ác thế nào, nếu bây giờ chúng ta thành tâm hối cãi thì vẫn được chứng quả. |
Archives
January 2023
Categories |