Câu Chuyện Của Rumi Spoken by Supreme Master Ching Hai MP4-983 A Story from Rumi Một chàng trai hỏi Mô-sê: "Xin dạy con ngôn ngữ loài vật. Hy vọng nghe được họ nói, niềm tin của con sẽ tăng thêm." Mô-se đáp: "Khả năng này nguy hiểm, con không nên muốn." Tại sao vậy? Chàng trai nói với Mô-sê: "Sư Phụ Mô-sê. Xin đừng làm con thất vọng, đây là hy vọng cuối cùng của con." Mô-sê bèn hỏi Thượng Đế: "Con phải làm sao đây? Anh ta cứ vướng mắc vào điều này", ý nói muốn học ngôn ngữ loài vật. Thượng Đế nói: "Anh ta muốn cái gì thì dạy cái đó, nhưng khả năng đặc biệt này không thích hợp cho anh ta." Vậy mà Thượng Đế vẫn nói: "Được, cứ dạy cho anh ta", dù Ngài nghĩ điều đó không tốt cho anh ta. Ý chí tự do là vậy đó. Tôi nói rồi: quý vị muốn làm gì thì làm, đó là cuộc đời của quý vị, Thượng Đế không để tâm. Cho nên Minh Sư luôn bảo: "Đừng, đừng, đừng nghe lời Thượng Đế, hãy nghe lời ta!" "Đừng có muốn làm gì, thì làm mà hãy theo những gì ta dạy cho các con thì các con sẽ được tự do." Thượng Đế cho chúng ta ý chí tự do. Chúng ta muốn làm gì thì làm, như vậy cũng được, nhưng phải mất rất lâu mới trở về được nơi khởi thủy của mình và biết được bí mật của vũ trụ. Chỉ có Minh Sư mới dạy dỗ chúng ta. Cho nên vị Minh Sư nói: "Dạ, để con thử xem." Vì Thượng Đế nói: "Từ thuở khai thên lập địa, loài người rất bướng bỉnh. Ta chỉ tạo ra có 2 người, A-đam và Ê-va, mả còn không dạy được. Ngươi bảo ta làm sao dạy đại chúng đây? Họ sinh sôi nảy nở hoài, bây giờ ta vô phương rồi." Nghe vậy vị Minh Sư nói: "Ngài cho phép, thì con sẽ thử xem." Một lần nữa Mô-sê nói: "Điều con muốn sẽ làm con khiếp sợ. Ta nghĩ con thực sự không muốn như vậy." Mô-sê nói với người đệ tử trẻ này, hoặc tín đồ trẻ. Anh chàng vẫn nhất quyết: "Con muốn điều đó! Xin dạy con ngôn ngữ của chó và gà." Ý anh ta là sự câu thông bên trong. Thần giao cách cảm. Nhưng tại sao lại là chó và gà? Tất cả loài vật đều biết nói chuyện rất thú vị, có thần giao cách cảm. Sao lại là chó và gà? Có lẽ thời đó, Mô-sê hầu như ở trong sa mạc, phải không? Họ không có nhiều loài vật ngoại trừ chó và gà, đúng không? Do đó anh ta muốn học ngôn ngữ của những loài mà anh ta biết. Mô-sê nhượng bộ, Ngài nói: "Xong rồi." Sáng ra để thử điều này, chàng trai đứng ở ngưỡng cửa nhìn người hầu rũ khăn trải bàn. Một mẩu bánh mì từ đêm hôm trước rơi xuống đất, chú gà trống nhanh chân mổ ăn. Chú chó đứng gần đó nói: "Như vậy không công bình. Anh ăn hạt bắp, món tôi không ăn được. Anh hưởng thụ lúa mạch và các món còn lại", ngũ cốc đó, "nhưng mẩu bánh vụn đó, anh biết tôi thích những đồ vụn thừa dính dầu mỡ, lẽ ra anh phải để cho tôi miếng đó chứ, ví dù sao anh cũng có những món mà tôi không ăn được." Gà trống bèn nói: "Này, đừng than phiền, hãy im lặng. Thượng Đế sẽ cho anh món khác ngon hơn món này nhiều. Ngày mai ngựa của ông chủ sẽ chết. Ngày mai sẽ là bữa tiệc cho chó." Có lẽ là thịt. Ghê quá. Khi chàng trai, chủ nhân của chú ngựa nghe thấy vậy, anh ta dắt ngựa ra chợ bán. Anh ta bán trước khi chú ngựa chết. Bởi vì bây giờ anh ta nghe được loài vật nói cho nên anh ta biết phải làm gì, thấy không? Để xem kết cuộc thế nào. Rồi ngày hôm sau cũng như vậy, gà trống nhanh chân phổng mất mẩu bánh mì còn sót lại, và chú chó lại nói tương tự. Chó nói: "Anh nói ngựa sẽ chết, nhưng xem kìa: ngựa đi mất rồi, anh gạt tôi." Gà bèn nói: "Ngựa đã chết rồi, nhưng không chết ở đây vì người chủ đã bán ngựa đi rồi, thành ra người khác bị thiệt hại." Anh ta biết, nhưng gian lận. Bởi vì anh ta bán chú ngựa theo giá ngựa sống, nhưng khi người chủ mới đáng thương kia vừa mua về thì chú ngựa qua đời. Nghĩa là người chủ mới, người mới mua bị lỗ rất nhiều. Bởi vì người này biết, rồi gian lận. Thấy chưa? Biết ngôn ngữ này chưa chi đã sinh vấn đề rồi. Vấn đề gì? Vấn đề gì? (Gian lận.) Gian lận. Không thật thà. Bán rẻ phẩm giá của mình. Nhưng có lẽ đối với anh chàng này, điều đó không thành vấn đề. "Nhưng ngày mai, ngày mai chú la sẽ chết." La, phải không? Chú lừa sẽ chết. Ngay sau đó chú lừa cũng bị bán đi. Anh đó nghe thấy hết. Vào ngày thứ ba, chú chó nói: "Đồ nói dối, chuyên môn nói dối! Bữa tiệc bất ngờ của tôi đâu, tên nói dối?" Gà đáp: "Không, không, tôi không nói dối, tôi không nói dối, chú lừa đó thật sự chết rồi, nhưng lại bị bán đi trước lúc chú chết. Tôi đoán ngày mai, tôi luôn đoán đúng, nô lệ của ông chủ sẽ chết." Người đầy tớ của chủ ngựa và lừa sẽ chết. "Thân nhân sẽ thảy ra rất nhiều bánh mì cho chó và người hành khất." Đây là truyền thống bên đó. Như là, nếu có người chết, họ sẽ ném bánh mì khắp nơi cho chó và mấy người hành khất. Dĩ nhiên anh chàng này nghe được, nên mừng rỡ bán người nô lệ sắp chết của mình đi để có lời. Ôi, thật tệ! Đoán xem việc gì sẻ xẩy ra? Người hiểu ngôn ngữ loài vật kia dĩ nhiên là vô cùng vui sướng. Anh ta cười khoái chí và nói: "Ba lần, kể từ khi ta học được ngôn ngữ của chó và gà, ta tránh được những thiệt hại to lớn." Nhưng anh ta không nghĩ đến người khác sao? Những người mua mấy thứ của anh ta, họ bị lỗ. Một là anh ta bị lỗ, hai là người khác lỗ, phải có người lỗ. Đẩy điều này cho người khác, là điều vô cùng xấu xa. Chú chó nói với gà trống: "Lần này anh viện cớ gì nữa đây? Những mẩu thức ăn vụn mà anh tiên đoán đâu rồi? Trong tổ và trước sân cửa của anh, không có gì ngoài những lời dối trá", ý nói chú gà. Trời ơi, chú chó này triết lý quá. Gà trống nói: "Không, không! Không phải vậy! Tôi vô cùng thành thật. Tôi nói thật. Gà trống rất thành thật như linh mục cầu kinh. Chúng tôi trông chừng mặt trời và cẩn thận báo giờ giấc. Thật ra chúng tôi có mặt trời bên trong. Anh có thể úp cái chậu lớn lên thân tôi, tôi vẫn gáy vào lúc rạng đông. Biết mặt trời từ bên trong là món quà Trời cho nhân loại. Chúng tôi đánh thức con người dậy, nhắc nhở họ cầu nguyện." Chú chó không nói gì cả. Tôi nghĩ chú không tin gà nữa. Rồi gà nói: "Tôi có điều tiên đoán nữa cho anh. Ngày mai ông chủ sẽ chết." Ai sẽ đi bán người chủ đây? Ôi trời ơi. "Mặc dù ông chủ còn trẻ, nhưng người thừa kế sẽ giết bò để làm tang lễ. Đồ dư thừa sẽ đến tay anh, bánh mì mỏng, giòn như anh muốn." "Cái chết của ngựa, lừa và nô lệ tạo ra cái chết cho người chủ. Anh ta mải tìm lợi lộc cá nhân từ món quà tâm linh, mà sao lãng công việc cầu nguyện hàng ngày." Khi cuộc sống quá thoải mái, quá nhiều thành công thì mình quên tạ ơn Thượng Đế. Mình quên cầu nguyện bởi vì quá thoải mái và sung sướng, không bao giờ nghĩ chuyện gì xảy ra cho mình. "Nhưng bởi vì anh ta bán 3 lần, 2 con vật chết và 1 người nô lệ cho người khác, nghiệp chướng quay trở lại với anh ta, thành ra bây giờ anh ta mới chết yểu." Sách nói vậy. "Người làm việc không nghĩ đến sự đền đáp là người yêu dấu của Thượng Đế." Phải, hoặc là bạn của Thượng Đế. Chàng trai kia nghe lời tiên đoán của gà trống, liền chạy đến với Mô-sê. "Cứu con với, Sư Phụ! Xin hãy cứu con." Bấy giờ Mô-sê nói: "Sao ngươi không tự bán mình kiếm chút tiền nữa đi? Ngươi đã trở nên quá chuyên nghiệp trong việc tránh bị tổn thất, đẩy thiệt hại cho người khác. Ở bên kia tường gạch ta thấy được tất cả, nhưng ngươi không được ngay cả khi ngươi nhìn vào trong gương." Quý vị hiểu chứ hả? Mấy người này triết lý quá chừng! Diễn giải: Sau bức tường mà Ngài còn thấy, nhưng anh chàng này lại không thấy cho dù nó ở ngay trước mặt. Đó là sự diễn giải của tôi. Cho nên chàng trai đó vô cùng khổ sở. Anh ta nói: "Xin Mô-sê đừng chế giễu con nữa." Có nghĩa là "đừng rầy la con". "Ít ra trước khi con qua đời xin Ngài hãy gia trì cho linh hồn con." Vừa nói xong, anh ta bắt đầu cảm thấy rất khó chịu. Một cái chậu được mang đến. "Hãy gắng mửa ra sự trục lợi của ngươi." Mô-sê nói vậy. Chàng trai không trả lời nổi nữa. Anh ta được 4 người khiêng đi, hai chân vắt chéo lại. Sáng tinh mơ, Mô-sê thức dậy cầu nguyện: "Xin Thượng Đế tha thứ cho hành động vô liêm sỉ của anh ta." "Những người không kín miệng không đáng được biết những bí mật vô hình. Chỉ có loài chim biển mới sống ở đại dương, kẻ này nhất định là chim trên đất liền. Anh ta đang chìm, xin hãy giúp anh ta." Mô-sê cầu nguyện cho người tín đồ này, người mà ba lần bán kẻ khác, nhưng lại không thể tự bán mình. Thượng Đế hỏi Ngài: "Con có muốn ta làm hắn sống lại cho con không, Mô-sê? Ta sẽ làm bất cứ ai sống lại từ cõi chết." Mô-sê nói: "Thưa không, chết là điều thích đáng ở đời này. Xin ban cho anh ta và mọi người đức tin ở đời sau." Và điều ước đó đã thành. Ít ra đời sau, anh ta tin Thượng Đế, rồi sẽ không ở trong tình trạng thê thảm nữa, trong địa ngục hay gì đó. "Ta kể chuyện này để nhắc nhở các ngươi", đây là lời của tác giả Rumi, "Ta kể chuyện này để nhắc nhở các ngươi rằng sự mất mát về thể xác và tài sản là tốt cho linh hồn các ngươi. Hãy mua kỷ luật và phụng sự người khác bằng cuộc đời của ngươi." Mua. Lấy và trả tiền cho điều này. "M-U-A". "Mua kỷ luật và phụng sự người khác bằng cuộc đời của ngươi. Nếu không cầu mà kỷ luật đến thì hãy cúi đầu tri ân. Khi điều đó xảy ra, nghĩa là Thượng Đế đang đặc biệt chú ý đến ngươi, Ngài đang ôm chặt ngươi và thì thầm bên tai ngươi Ngôi Lời nguyên thủy."
0 Comments
Leave a Reply. |
Archives
January 2023
Categories |