Bản tin 15 Người Cầu Đạo Thành Tâm Tại Mã Lai Á có một vị đồng tu mới được truyền Tâm Ấn. Không lâu, trước khi truyền Tâm Ấn, vì muốn tìm kiếm chân lý, ông đi khắp nơi tìm minh sư, ông đã quy y với rất nhiều môn phái, như Bạch Giáo, Hầu Giáo của Mật Tông v.v.... Sau đó qua người giới thiệu, ông quen biết được với một người Thượng Sư Mật Tông có phù phép, ông ngỡ rằng mình đã tìm được một vị chân sư, nhưng có ngờ đâu sau khi quy y với vị chân sư ấy, tinh thần của ông càng ngày càng hoang mang, cuộc sống mỗi lúc một khó khăn, hành vi và ngôn ngữ dị thường, nhiều lần ông bị tẩu hỏa nhập ma. May sao nhờ người nhà khuyên bảo, ông dần dần tỉnh ngộ, bước ra khỏi con đường tà đạo; nhưng sau đó tinh thần của ông, cuộc sống gia đình, cùng sự nghiệp đều bị ảnh hưởng nặng nề. Từ đó ông cảm thấy thế sự vô thường, không còn lưu luyến bất cứ một điều gì của thế giới này nữa, vì muốn chuộc lại những lỗi lầm trên con đường cầu đạo của ông, ông đã phát tâm ăn chay một khoảng thời gian. Những Ngày Đầu Ăn chay được ba ngày, một bữa nọ ông đến một tiệm ăn chay nhìn thấy sách biếu của Sư Phụ, thuận tay ông đem một quyển về nhà đọc, sau khi đọc xong sách của Sư Phụ rất tỉ mỉ, ông không hiểu vì sao ông cảm thấy cảm động và khóc nức nở, mỗi đêm ông đọc sách của Sư Phụ, những giọt lệ nóng hỗi không ngừng rơi, từ đó ông phát tâm ăn chay trọn đời, và bắt đầu đi tìm kiếm Sư Phụ. Ăn chay gần được ba tuần lễ, ông liên lạc được với Trung Tâm Penang, và thỉnh một số sách của Sư Phụ về nhà đọc, ông là một vị viện trưởng của một trường thương nghiệp rất nổi tiếng tại đây, công việc rất bận rộn, dù bận bao nhiêu, mỗi ngày ông nhất định phải tìm kiếm cho được thời giờ để đọc được sách của Sư Phụ. Ông nói mỗi lần ông đọc sách của Sư Phụ, thì tiếng của Sư Phụ như đang nói ở trong tai, dường như đích thân ông đang ngồi ngay ở hội trường để nghe Sư Phụ giảng vậy, ông rất tỉ mỉ đọc sách của Sư Phụ, ông cho rằng mỗi một chữ của Sư Phụ khai thị đều rất quí báu, nếu như không cấn thận đọc, mà bỏ qua một chữ nào trong sách của Sư Phụ, thi đối với ông đó là một sự mất mát rất lớn. Bình thường khi ông không đọc Sách của Sư Phụ, ông hay thấy đôi mắt sáng của Sư Phụ xuất hiện trước mặt ông để gia trì cho ông. Hiện tượng nầy liên tục kéo dài hơn ba tháng, cho đến khi ông đọc xong sách của Sư Phụ thì mới chấm dứt. Khát Vọng Được Truyền Tâm Ấn Ông nhớ lại những ngày đầu vừa mới đọc được sách của Sư Phụ, trong lòng khác vọng vô cùng, muốn được truyền Tâm Ấn ngay, không thể nào chờ được nữa. Ông vô cùng hối hả, cứ ngỡ rằng mình mất qua cơ hội tìm được một vị minh sư chân thật. Và cũng vì quá trình cầu đạo trước đây của ông, ông đã gặp phải quá nhiều thất vọng, tu quá nhiều pháp môn tà đạo, cho nên khi ông hiểu một cách rõ ràng Pháp Môn Quán Âm mà Sư Phụ truyền là một Pháp Môn Đốn Ngộ có thể giúp người khai ngộ và liễu thoát, cũng vì vậy lòng khát vọng của ông mãnh liệt hơn những người khác. Vị liên lạc viên của thành phố Penang thấy ông ta hối hả như kiến bò trên lửa liền đề nghị ông ghi tên thọ Tâm Ấn. Nói cũng lạ, khi ông ghi danh thọ Tâm Ấn xong, ngày hôm sau cả con người đột nhiên yên tĩnh trở lại, dường như vừa mới uống xong viên thuốc định tâm vậy. Ăn chay được ba tháng, hối hả trong lòng, ông lại bắt đầu thức dậy với một sự khát khao mãnh liệt, mỗi ngày ông đều hết lòng hết dạ khẩn cầu Sư Phụ, sớm truyền pháp cho những người đang chờ đợi này. Sau đó hóa thân của Sư Phụ nói với ông: "Trong vòng hai tuần sẽ truyền Tâm Ấn cho mọi người." Quả nhiên không lâu Sư Phụ phái một vị xuất gia đến Mã Lai Á để lo liệu về việc truyền Tâm Ấn bằng vô tuyến. Ngày thọ Tâm Ấn đúng là ngày cuối của tuần thứ nhì mà hóa thân Sư Phụ đã nói với ông. Buổi sớm sinh nhật của Sư Phụ năm nay, lúc ông ngồi thiền ông thấy hóa thân của Sư Phụ đến, tay cầm bình tịnh thủy màu trắng rưới nước cam lồ cho ông, bên cạnh hóa thân Sư Phụ, là thập phương tam thế Phật Bồ Tát, hóa thân của Sư Phụ nói với ông rằng: "Từ ngày hôm nay ngươi chính thức là đệ tử của ta." Thân Bằng Quyến Thuộc Siêu Sanh Trước hôm truyền Tâm Ấn mấy ngày, ông y theo pháp phương tiện tọa thiền, ngày hôm đó ông nhìn thấy được rất nhiều tổ tiên của ông, từng người từng người một xuất hiện trước mặt ông, mỉm cười rất hoan hỷ. Trong các vị tổ tiên này có người ông quên, có người ông không quên, thậm chí một vị thầy Ấn Độ và một vị láng giềng trước đây cũng xuất hiện trong đám người đó, từ thể nghiệm của chính mình ông hiểu rõ tất cả những gì Sư Phụ bảo chứng đều là sự thật! Tâm Ấn đích thật là năm đời siêu sanh, tất cả những thân bằng quyến thuộc và những người quen biết điều nhận được những lợi ích rất lớn. Ngày hôm sau trong lúc ngồi thiền, ông lại thấy một đoàn tổ tiên của ông xuất hiện và đảnh lễ, ngỏ lời cảm ơn ông, trong đó có cả người mẹ qua đời của ông, ông nói với mẹ của ông rằng: "Mẹ là trưởng bối của con, không nên đảnh lễ con." Nhưng mẹ của ông nói một cách từ tốn rằng: "Mẹ không phải đảnh lễ con, mẹ đảnh lễ Phật." Ý nghĩa của lời nói này là những người đã được thọ Tâm Ấn, đã được câu thông với lực lượng vạn năng của Phật bên trong, không còn là phảm phu nữa. Sau khi thọ Tâm Ấn, ông lại thấy Sư Phụ dẫn hai người thân đã siêu sanh của ông, một người trước đã tự sát, và một người có bệnh thần kinh. Những người tự sát thông thường cần phải trải qua nhiều thời gian mới có thể thoát khỏi những cảnh giới thấp mà họ đã rơi vào, nhưng những người đã được thọ Tâm Ấn, thì người thân thuộc của họ dù với nghiệp chướng nặng nề, Sư Phụ vẫn dẫn dắt họ đi siêu sanh. Những thể nghiệm bên trong này làm cho ông tin tưởng lực lượng vạn năng của Sư Phụ, đồng thời ông hiểu rằng những người tu hành với Sư Phụ mới đáng được gọi là những người hiếu tử; bởi vì những người này thật sự cứu được vô số tổ tiên và thân bằng quyến thuộc ra khỏi đau khổ. Thần Kỳ Cảm Ứng ông nói rằng Sư Phụ không phải chỉ dạy dỗ ông bên trong, mà lẫn cuộc sống bên ngoài, Sư Phụ cũng chăm nom cho ông nữa. Ông kể ra một dẫn chứng: Có một hôm ông tiếp một cú điện thoại bảo ông tham gia một hội nghị rất quan trọng, người tham dự hội nghị là một vị đại biểu của một trường nổi tiếng tại New Zealand. Nhưng ngày hôm đó du khách qua nhiều, lấy vé máy bay rất khó khăn, cho nên ông một mực khẩn cầu Sư Phụ bên trong giúp đỡ. Từ nhà đến phi trường ông liên tục khẩn cầu, người bán vé tại công ty hàng không nói với ông rằng dầu là nửa vé cũng không có, hơn nữa có mấy chục người từ sớm đã đến chờ mà chưa có một vé nào. Tuy nhiên cuộc hội nghị này đối với ông rất quan trọng, ông lo lắng nhiều. Đột nhiên có một người đến chào hỏi ông, thì ra đó là một người bạn mà mấy mươi năm rồi không gặp. Nhờ người bạn cũ này mà ông đã được một vé máy bay hạng nhất. Khi lên máy bay, ông được đưa vào một phòng nghĩ ngơi thoải mái, và được tiếp đón một cách chu đáo. Khi ông nói đến cảm ứng nầy, đối với lực lượng của Sư Phụ ông tán thán không ngớt, ông cảm thấy Sư Phụ thật là quá vĩ đại, không có một ngôn ngữ nào mà có thể diễn tả được đại lực lượng siêu việt của Sư Phụ. Một Con Người Mới Vào ngày thọ Tâm Ấn, ông hai lần thấy được ánh sáng cực mạnh, ông cảm thấy một luồng lực lượng vĩ đại đến gia trì ông, lực quán âm ông nghe chấn động lực cực mạnh của âm lưu; sau khi thọ Tâm Ấn, ông lập tức cảm thấy rất thoải mái, cả con người như được thay xương đổi cốt, trong đáy nội tâm của ông thay đổi toàn diện, những gánh nặng trên người dường như rớt xuống. Trước đây những lo âu, phiền não, những áp lực thế nhân, những tư tưởng phủ định, dường như đã rời bỏ ông, để lại cho ông một cảm nhận vô cùng tích cực lạc quan, một tư tưởng khẳng định hướng thượng! Mỗi ngày ông đều cảm nhận một cách rõ rằng Sự Phụ bên trong hai mươi bốn tiếng đồng hồ đều ở với ông, giờ khắc nào cũng bảo vệ ông, dạy dỗ ông. Từ lúc quy y với Sư Phụ, bất luận về phương diện nào của cuộc sống đều rất thuận lợi, ví dụ trước một ngày được thọ Tâm Ấn, trường thương nghiệp của ông đột nhiên thâu hoạch một số tiền rất lớn, giúp cho ông trả được rất nhiều nợ nần, ông không ngờ rằng chỉ vì muốn cầu trí huệ và cầu giải thoát mà theo Sư Phụ, nhưng Sư Phụ đã rất khẳng khái, ngoại trừ việc cắt bỏ đường dây luân hồi sinh tử, lại còn giúp cho ông một cuộc sống thoải mái, từ những sự việc này ông vô cùng cảm kích Sư Phụ và hết sức giữ gìn Pháp Môn Quán Âm. Sau khi thọ Tâm Ấn, mỗi một ngày ông nhất định phải làm xong những bài vở mà Sư Phụ đã chỉ thị mới dám đi ngủ, ông biểu lộ cần phải cố gắng tu hành, nâng cao đẳng cấp của mình, đồng thời cần phải giúp đỡ xã hội. Tuy ông là hiệu trưởng của một trường thương nghiệp, nhưng ông rất khiêm tốn, ông hiểu một cách rõ ràng rằng tất cả những gì ông có đều được Sư Phụ ban cho. Ông ước vọng được trở thành một công cụ để tuyên dương sự vĩ đại của một vị Minh Sư tại thế.
0 Comments
Leave a Reply. |
Archives
January 2023
Categories |