14- 8 Vegan way of Buddisht – Gathering 2015 Tất cả câu chuyện là sau khi Phật nhập niết bàn thì tất cả đệ tử họp nhau lại bàn cách để lưu giữ giáo lý của Đức Phật bằng cách viết xuống tất cả những sự kiện xảy ra khi Phật còn tại thế. 2 người dòng họ Phạm Chí (Bà La Môn) thụ pháp Bát Quan Trai. Chính tôi nghe được (câu chuyện này là từ A Nan) có một lần Phật ở nước Xá Vệ, tại khu vườn vàng của Thái Tử Kỳ Đà. Và các đệ tử mang các thức ăn chay tới để cúng dường. Vì là mùa mưa nên không đi khuất thực được. Hôm đó, lúc mặt trời vừa mới lặn, và bầu trời vừa sẩm tối, có hai người từ cõi trời bay xuống chỗ Phật ngự và yết kiến Phật. Thân thể diện mạo của họ thật tuyệt vời, thật sáng ngời, đẹp để phi thường. Người phát hào quang chiếu sáng khắp vườn. Nguyên khu vườn trở thành vàng ửng. Khi tới nơi họ yết kiến Phật, cúi đầu đảnh lễ, rồi đi vòng quanh Phật ba vòng. Đó là truyền thống thời đó. Và rồi họ lui về một bên và bạch Phật rằng: “Kính lạy Đức Thể Tôn! Đấng từ bi cao cả làm thay cho hết thảy trời và người. Hôm nay chúng con tới đây cúi xin Ngài chỉ dạy cho một lời tu hành có thể cuối cùng thoát khổ và cuối cùng được an vui đạo Niết Bàn.” Khi đó Đức Phật cũng tùy theo căn cơ, trình độ hiểu biết của họ, thuyết cho họ nghe những pháp thích hợp với sự hiểu biết của họ. Nên sau đó hai người đều chứng được đạo quả. Rồi cúi đầu lễ tạ trở về trời. Sáng hôm sau, sau khi dâng trà nước cho Phật xong, A Nan tới trước mặt Phật và hỏi: “Kính lạy Đức Thế Tôn! Tối hôm qua hai người cõi trời lại yết kiến Ngài có tướng mạo oai nghi tốt đẹp, ánh sáng chói lòa khắp vườn chúng ta. Dường như phúc đức đầy đủ, không rõ, xin cho chúng con biết đời trước họ đã tích luỹ công đức gi, đã từ những hạnh gì mà nay được kết quả tốt lành như vậy?” Phật bảo rằng: “Thuở xưa có một vị Phật tên là Ca Diếp Ngài ứng thể cứu độ chúng sinh. Sau khi Ngài nhập niết Bàn và một thời gian lâu sau đạo pháp đã tới thời mạt, suy tàn, gần biến mất. Thuở ấy có hai người tu theo dòng Bà La Môn. Và họ cũng biết về Bát Quan Trai nên họ tới gặp một trong các đệ tử của Ngài vẫn còn có pháp mạch xin thọ Bát Quan Trai. Người thứ nhất nguyện tích luỹ công đức này để được sinh lên trời. Người thứ hai nguyện làm quốc vương qua công đức nầy. Thụ Bát Quan Trai rồi, cả hai trở về nhà. Người thứ nhứt muốn sinh lên cõi trời, về nhà được vợ gọi ăn cơm. Nhưng đã qua giờ ngọ, anh nói: “Thôi, em ăn cơm đi anh đã thụ giới Bát Quan Trai của Phật dạy cứ quá giờ ngọ không ăn! Vậy hôm nay anh không ăn đâu. Bây giờ trễ rồi. Em ăn đi, để cho sự trai giới của anh được toàn vẹn.” Bát Quan Trai là gì? Là giữ năm giới luật: Không sát sinh, hại vật, không trộm cắp, không tà dâm, không nói dối, không uống rượu, hút thuốc. Ngoài ra còn có thêm giới luật thứ sáu là không ngủ giường cao hay giường lớn, thứ bảy là không ra ngoài ca hát, nhảy múa, thứ tám là chỉ ăn ngày một bữa thôi, giữa trưa. Qua bữa thì đừng ăn. Nếu giữ được vậy thì kiếp sau quý vị được làm quốc vương. Sau khi từ chối ăn thì cô vợ rất giận nói: “Anh xưa nay thuộc dòng Phạm chí (Bà La Môn) đã có đủ giới pháp, cớ sao hôm nay anh lại đi thụ trai giới gì đó nữa, nếu anh không chịu bỏ trai giới ấy thì tôi đem chuyện này nói cho tất cả mọi người Bà La Môn trong nước. Họ sẽ đuổi anh ra khỏi nhóm của họ, và chính tôi cũng sẽ đuổi anh ra khỏi nhà. Sau khi bị tấn công tới tấp bởi những lời hăm doạ đó, anh chàng mềm nhũn như cọng bún luộc. Cũng do lòng nể vợ, nên anh thoái chí, ngồi ăn cơm với vợ, nghĩa là anh phá giới. Hai người Bà La Môn này sau khi nguyện tu trái pháp ấy sau đó rồi cũng chết cả. Người nguyện đem công đức để làm vua thì được sinh làm vua kiếp sau. Vì giữ trai giới được hoàn toàn trong kiếp đó. Người nguyện sinh lên trời, đã phá trai giới. Nhưng vẫn còn chút phước báu nên sinh làm loài rồng không phải người. Cai trị vương quốc rộng dưới đáy biển. Mình không thấy, nhưng họ hiện hữu. Họ có cung điện, hoàng tử, công chúa. Đó cũng do lòng tin vững chắc Cái ông mà làm vua được hưởng vinh hoa phú quí. Ông vua này có một vườn cây trong vườn trồng đủ các thứ quả. Mùa nào quả nấy. Vườn này có một người trông nom. Hàng ngày mang những quả ngon cho vua. Vua cũng tín dùng ông vì ông có khả năng trồng cây cối vườn. Mọi công việc trong vườn, ông chăm sóc thật kỹ, cây cối đều xanh tươi, sai quả nên nhà vua thực sự thích ông. Còn có cả hoa nữa. Một hôm, ông đang làm việc trong vườn, đi vòng vòng và đến giếng nước trong vườn chỗ ông lấy nước tưới cây. Bỗng ông thấy một thứ quả mà trên thế giới chưa từng có, đẹp và thơm lạ thường. Mùi thơm tỏa ra từ trên cao cũng ngửi thấy. Anh vớt lên rồi thầm nghĩ rằng: Mỗi khi ta vào thành thì người giữ cổng thành rất tốt đối với ta mà ta chưa có cho ông gì hết để đền đáp tấm lòng của ông. Vậy hôm nay, ta đem quả nầy biếu ngài ấy. Nghĩ vậy nên ông đem trái cây này cho người giữ cổng thành. Người gác cổng hoàng cung tự nghĩ: Ô quả gì đấy? Thật là quả quí! Chưa từng thấy bao giờ, ta không nên ăn, ta nên biểu bạn thân, một vị quan cao hơn. Rồi vị quan nẩy lại đem dâng lên cho hoàng hậu để lấy lòng. Hoàng hậu thấy quả đẹp quá, bà không ăn và nghĩ là nên nên dâng cho vua. Sau khi ăn thì vua thấy quả này rất ngon nên hỏi hoàng hậu về quả đó. Hoàng hậu nói là của của ông quan cho. Vua bèn gọi vị quan đó lên hỏi. Cuối cùng thì vua biết là của người làm vườn. Vua bèn gọi người làm vườn lên hỏi: “Trong vườn của ta có loại quả ngon như vậy, mà sao trước đây ngươi không đem dâng cho ta? Mà lại cho người khác? “ Người làm vườn đáp: “Thưa bệ hạ, quả này trong vườn không có. Hôm qua hạ thần trông thấy từ dưới giếng. Hạ thần không có hạt giống để trồng.” Nhà vua ra lệnh: “Mỗi ngày ngươi phải dâng loại quả này cho ta nếu không thì ngươi sẽ bị xử trảm. Người làm vườn nghe xong chết điếng người. Mặt mày xanh lè, sắp xìu rồi. Lay tạ lui ra. Khi trở về vườn, anh ngồi buồn hiu một mình. Sợ hãi, đau khổ, không biết kêu ai, và anh ta bắt đầu khóc lớn. Bỗng dưng có người tới hỏi: “Này anh kia, sao anh có việc gì mà lo sợ dữ vậy, xin cho ta biết, nếu giúp được tôi sẽ giúp anh.” Viên giữ vườn nói: “Tôi là người giữ vườn của nhà vua. Hằng ngày tôi đều tặng những quả ngon nhất cho nhà vua dùng. Hôm qua tôi bắt được một quả nỗi trên mặt giếng, không biết từ đâu, và tôi cho viên giữ cổng. Sau đó quả đó được đưa tới vua. Vua ăn thấy ngon, thành ghiền, vua thích. Giờ đây bắt tôi ngày nào cũng phải dâng lên quả đó. Tôi không biết quả đó từ đâu tới. Không biết tìm đâu ra được. Nếu không tôi sẽ bị chặc đầu, nên tôi khóc.” Người lạ mặt bỗng đáp: “Thôi đừng lo nữa, tôi biết rồi Có phải loại quả như thế này thế này. Thơm như vầy, đẹp như vầy.” Anh đáp: “Dạ phải.” -Nhà tôi có rất nhiều. Trong vườn nhà tôi. Tôi sẽ cho anh một mâm dâng vua. Nói xong từ biệt ra về. Viên giữ vườn rất vui mừng đã có người cứu mình. Chính người này là con rồng hóa hiện ra thân người. Ông thả quả xuống cho người này. Ông là bạn của nhà vua trong kiếp trước. Rồng có thể sống trên đất liền lẫn dưới nước. Ngay cả con rùa cũng có thần thông. Rùa có thể sống tới 500 năm. Rùa có thể sống trên cạn dưới nước, chúng ta thì không được. Loài người chúng ta tưởng mình giỏi lắm, nhưng mình thiếu rất nhiều. Điều duy nhứt chúng ta có là trí huệ. Mắt trí huệ có thể biết được mọi việc. Mà thậm chí cũng không dùng được nữa. Khả năng thần giao cách cảm mình cũng bị mất. Mất biết bao nhiêu thần lực. Mất khả năng để bay, độn thổ, biến thành cây cối hay đồ đạc để tránh nguy hiểm. Mình mất rất nhiều, mất khá năng đi dưới nước. Chuyện này có thật là có một nử xuất gia của tôi trước kia bị rơi xuống nước sâu. Chúng tôi đi kiếm khắp mọi nơi một cành cây dài để kéo cô lên. Có bị chìm xuống rất sâu. Nhưng sau đó sau khi được kéo lên. Cô nói không có vấn đề, cô có thể thở dưới nước, thấy được và không bị gì hết. Như bình thường như chưa hề rớt xuống nước vậy. Chuyện này có thật đã lâu lắm rồi. Khi chúng tôi còn chưa có nhà và cắm lều bên bờ sông. Một lúc sau ông đem cho ông làm vườn một giỏ trái cây đó và còn nhiều loại trái cây quí hiếm ngon lạ dưới Long Cung, mà trên trần gian này không có. Một mâm đầy đồ quý và dặn rằng: Khi anh dâng mâm quả nảy lên cho vua thì anh nói rằng: “Tôi với nhà vua vốn là bạn thân với nhau từ đời trước ở dòng Phạm Chí (Bà La Môn) cùng nhau thọ pháp Bát Quan Trai. Mỗi người có một ước nguyện. Nhà vua ước nguyện được làm vua tận hưởng những khoái lạc đẹp đẽ trên trần gian, còn tôi thì nguyện làm Thiên Đế. Nhưng nhà vua tu hành giữ giới hoàn hảo, nên được làm vua còn tôi không giữ được hoàn toàn, nên phải đọa sinh làm rồng và chịu nhiều cực khổ, thân thể không đẹp. Ông có thể biến thành người được nhưng không được lâu. Rồng cũng có nhiều thần thông, nhưng chưa bằng Thiên Đế. Nay tôi muốn tu theo trái pháp lần nữa để trở thành Thiên Đế ở cõi trời. Vậy nhà vua hãy ráng tìm hộ cho tôi bài văn lúc trước. Nếu trái lời tôi, tôi sẽ lật đổ nước của nhà vua, toàn vương quốc sẽ biến thành biển cả. Người làm vườn mừng rỡ, lấy mâm quả chạy vào cung dâng lên vua. Và trình bày những lời dặn cho vua nghe. Nhà vua nghe xong, trong lòng thổn thức, trống ngực đập liên hồi. Vẻ mặt biến đổi, lo lắng. Bởi vì rất khó tìm được quyền kinh này. Nhà vua đêm ngày lo sợ cho chính mình và dân chúng. Một ngày nọ, trong lúc đang ngồi suy nghĩ, thì thấy một ông quan đại thần tới chơi. Vua bền kể vấn đề này cho quan tề tướng nghe rồi hỏi coi ông có giúp gì được không? Nhờ ông đi khắp nơi tìm cuốn Bát Quan Trai này. Quan tể tướng lắc đầu thưa: “Thưa bệ hạ, đời này không có Phật, không còn giáo lý của Phật hiện giờ thì làm sao tìm ra được.” Nhà vua nói: “Việc này khanh phải cố gắng nếu không tìm được thì ta, khanh và cả vương quốc cùng chết. Theo lời vua truyền xong, ông lạy tạ ra về. Quan tể tướng này là người rất tốt, rất hiểu biết và có hiếu với cha mẹ. Mẹ ông đã qua đời. Bình thường ông tỏ vẻ vui vẻ tươi cười khi về nhà gặp cha ông cho ông vui lòng. Nhưng hôm đó ông không thể cố gắng làm cho vui được. Mặt ông rất buồn, nên cha ông hỏi thăm: có việc gì buồn sau khi gặp vua. Ông trả lời: “Hôm nay vua kêu con phải tìm bài văn Bát Quan Trai của Phật giáo. Nếu con tìm không được thì cả quốc gia sẽ lâm nguy. Nên con lo quá! Con không biết làm sao, bởi vì con không biết tìm nơi đâu.” Người cha nói: “Ô, đừng lo. Chúng ta có. Cha nghĩ vậy, vì trong cái cột nhà lớn ở nhà ta cha thường thấy ánh hào quang hiện ra. Con bão người chặt cái cột đó và xem bên trong có gì.” Sau khi họ chặt cái cột nhà thì họ thấy 2 quyển sách trong đó. Một quyển là Thập Nhị Nhân Duyên và cuốn kia là Bát Quan Trai. Viên tể tướng mừng quá vội chạy vào dâng lên vua. Nhà vua rất mừng. Nhà vua ra lệnh cho chép lại một quyển. Còn quyển kia thì đưa cho viên làm vườn để đưa cho con rồng. Con rồng sau khi nhận được quyển kinh rất hài lòng với nguyện ước. Trở về long cung, đem rất nhiều vàng ngọc, đá quý, bảo vật dâng nhà vua. Từ lúc đó con rồng tu một cách chuyên cần, và thật tâm và kỷ luật Bát Quan Trai. Lúc chết y được lên cõi Trời. Hưởng hạnh phúc thần tiên. Nhà vua bây giờ cũng được nhắc nhở từ đó về sau cũng cố gắng giữ giới luật và sau khi chết cũng được lên cõi trời như con rồng. Hai người lại bầu bạn với nhau. Này A Nan, ngươi nên biết hai người trời đó là hai người vừa mới xuống đây. Và bây giờ họ chứng quả Tư Đà Hoàn, và tất cả ba cảnh giới thấp hơn họ cắt đức sinh tử luôn. Khỏi phải đầu thai trở lại. Đời đời họ được sinh ở cõi trời, cõi người cho tới khi đạt được Niết Bàn. Sau khi nghe Phật giảng, ai ai cũng vui mừng. Ai cũng cố gắng giữ Bát Quan Trai. Họ lễ tạ Phật và lui ra.
0 Comments
Leave a Reply. |
Archives
January 2023
Categories |