BMD 889 Renounce Ego to Triumph Ourselves Chúng ta nói về tín đồ Sufi, phái Sufi. Phái Sufi có thể thuộc về Hồi giáo phục sinh thời đó. Trong truyền thống phái Sufi, có một Minh Sư tên là Ibrahim Bin Adham. Ngài là minh sư phái Sufi thời đó, có thể là khai ngộ, trông giống vậy. Nếu không họ không gọi Ngài là Minh Sư. Và Ngài ngồi trong rừng. Có một khu rừng thưa trong rừng, và Ngài ngồi đó tưởng niệm Thượng Đế, Allah, và rồi Ngài thấy hai thầy tu đạo Hồi đến về hướng Ngài đang ngồi. Ngài đón chào họ, và họ nói chuyện tu hành cho đến tối. Khi màn đêm đến, Ibrahim mời 2 thầy tu đó làm khách ăn tối. Tức thì, dĩ nhiên, họ chấp nhận. Một bàn đầy cao lương mỹ vị nhất xuất hiện trước mặt họ. Cho nên, một du khách hỏi Ibrahim: “Ngài đã thành nhà tu Hồi giáo bao lâu rồi?” Vì với loại phép lạ này, nhất định là người tu hành lâu năm, họ nghĩ vậy. Ibrahim đáp: “Hai năm.” Một trong hai người nói: “Ô, sao được? Tôi đã theo phái Sufi gần ba thập niên, và không có được khả năng mà Ngài cho chúng tôi thấy hôm nay, như đã hóa ra bữa tiệc như vậy cho chúng tôi.” Ibrahim giữ yên lặng. Khi thức ăn gần hết, một người lạ mặc áo bào xanh đi vào khu rừng thưa. Ông ta ngồi xuống và chia sẻ một ít thức ăn còn lại với họ. Tất cả những người hiện diện nhận thức bên trong rằng đây là KHIDR. Họ đều nhận ra lúc đó rằng, người áo xanh này, có lẽ ngời sáng một chút, chỉ đi vào rừng và mặc áo bào xanh như vậy, đó nhất định là KHIDR, còn ai khác? Cho nên họ nhận ra. Cho nên họ cho ông chia sẻ một chút trí huệ về chân lý với họ. Nhưng khi ông sắp ra về, KHIDR nói với họ: “Hai vị sư Hồi giáo quý vị thắc mắc về Ibrahim, những điều gì quý vị đã xã bỏ để theo con đường của Hồi giáo? Nhưng quý vị phải biết có sự khác biệt lớn lao giữa quý vị và Ibrahim. Hai người quý vị chỉ xã bỏ kỳ vọng của sự an toàn và nếp sống rất bình thường. Bây giờ Ibrahim Bin Adham, nếu không tu, đã là vì vua quyền uy. Và Ngài ném bỏ quyền hạn làm vua của Balkh để trở thành tín đồ Sufi.” Thấy không? Đây là lý do Ngài vượt xa quý vị. Trong 30 năm của quý vị, quý vị cũng đã đạt được những thỏa mãn từ chính sự xã bỏ. Đó là thù lao của quý vị rồi. Nhưng Ngài luôn tránh xa việc yêu cầu bất cứ thù lao nào cho sự hy sinh của Ngài.” Người mặc áo bảo xanh sau khi nói vậy, biến mất. Quý vị thấy có sự khác biệt. Có hai người, cùng hành động, những kết quả khác nhau. Tại sao vậy? Dụng tâm khác nhau, sự kỳ vọng khác nhau. Tại sao ông nói: “Hai người chỉ xa bỏ kỳ vọng cho sự an toàn và cuộc sống bình thường?” Ý của ông là sao? Bây giờ, giả sử họ thậm chí cho việc làm, gia đình, bạn bè, thì vị KR, linh hồn của phái Sufi nghĩa là họ chỉ xã bỏ rất ít; không bao nhiêu. Ông ta nói quý vị chỉ xã bỏ kỳ vọng cho sự an toàn. Điều này nghĩa là quý vị có thể trong mong rằng quý vị có sự an toàn qua việc làm, qua sự giúp đỡ của bạn bè hay trợ giúp của gia đình, nhưng quý vị chỉ trong mong thôi. Điều này không có nghĩa là quý vị bảo đảm sẽ có. Bởi vì, quý vị thấy, một số người có việc làm, nhưng bỗng nhiên họ mất việc. Và họ có nhà, bỗng nhiên trở thành vô gia cư. Điều đó tùy theo quý vị may mắn thế nào. Đôi khi quý vị mất việc làm, rồi mất nhà, và rồi vợ của quý vị cũng đi mất. Khi ông nói: “Ông chỉ xã bỏ kỳ vọng cho sự an toàn và cuộc sống bình thường,” ý ông là dù quý vị nói rằng xã bỏ gì đó, nhưng quý vị đã không xã bỏ nhiều thứ.” Cho nên khi ở trên đời, chúng ta trông có được việc làm, rồi có vợ tốt và gia đình tốt. Ai lớn lên cũng mơ rằng mình sẽ có điều đó. Điều đó bình thường. Ý ông là họ chỉ xã bỏ sự hy vọng thôi.
0 Comments
Leave a Reply. |
Archives
January 2023
Categories |